Hơn 1.000 ngày, một hành trình gói trọn trong những mũi kim và bao đêm dài thao thức. Nước mắt và hy vọng cứ thế đan xen. Để rồi hôm nay, nụ cười của Ngô Thanh Vân bên thiên thần nhỏ – bé Gạo – đã viết nên câu chuyện đầy cảm hứng, không chỉ cho riêng cô mà cho những ai đang trên con đường kiếm tìm hạnh phúc trọn vẹn.
Những cánh cửa hy vọng lần lượt khép lại
Sau đám cưới, Ngô Thanh Vân luôn mong sớm được làm mẹ. Cô đã dành 1 năm thuận theo tự nhiên nhưng que thử thai vẫn luôn hiện 1 vạch. Hai vợ chồng hiểu rõ, có lẽ áp lực từ công việc, tuổi tác và sức khỏe đã khiến phép màu chưa mỉm cười với họ.
Cả hai quyết định tìm đến thụ tinh trong ống nghiệm (IVF) để hy vọng được hiện thực hóa. Nhưng hai lần liên tiếp đều thất bại khiến Vân suy sụp, không có đơn vị nào đủ tự tin để giúp gia đình níu kéo ước mơ.
Khoảng thời gian này, Vân chìm đắm trong suy nghĩ tiêu cực. Người phụ nữ mạnh mẽ, luôn được gọi là “đả nữ” của màn ảnh Việt từng nghĩ mình không còn cơ hội làm mẹ. Cô gặp nhiều bác sĩ, đến nhiều bệnh viện, và câu trả lời nhận được chỉ là những cái lắc đầu, bởi tuổi tác và nhiều vấn đề khác.

Khi 1% hy vọng đã là quá đủ
Giữa lúc tuyệt vọng, một người bạn đã giới thiệu Ngô Thanh Vân đến gặp bác sĩ Tăng Đức Cương tại Đông Đô IVF Center. Chính cuộc gặp gỡ này đã thay đổi tất cả.
Bác sĩ Cương, với sự nhẹ nhàng, chu đáo và trên hết là mang trong mình sự tự tin hiếm có, đã truyền cho Vân nguồn năng lượng tích cực mà cô đã đánh mất từ lâu.
Sau khi thăm khám toàn diện cho hai vợ chồng, bác sĩ Tăng Đức Cương khẳng định “Không sao đâu, mình sẽ làm được”.
Bác sĩ nhấn mạnh: “Tinh thần rất quan trọng, có tinh thần là đã có được 50% thành công”. Với trường hợp của Vân, ông khẳng định có cơ sở để hy vọng, bởi chỉ cần 1% hy vọng đã là quá đủ.
Lời nói này như liều thuốc diệu kỳ, vực dậy niềm tin đã ngủ quên nơi Vân. Cô bước vào hành trình IVF lần ba với một tâm thế hoàn toàn khác: Phải tự tin.
Từ đó, mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ. Quá trình kích trứng, tạo phôi, trữ phôi… đều thuận lợi. Ngô Thanh Vân nhận ra, sự suôn sẻ này không đến từ may mắn, mà từ chính sự tự tin bác sĩ Cương đã gieo vào tâm trí cô. Mỗi khi Vân lo lắng đặt câu hỏi: “Liệu có làm được không bác sĩ?”, câu trả lời vẫn luôn là: “Chắc chắn sẽ thành công”.
Ngày chuyển phôi, cả hai vợ chồng đều hồi hộp. Bác sĩ Cương luôn mỉm cười trấn an: “Không sao đâu”. Giây phút phôi được chuyển vào tử cung, Ngô Thanh Vân đã bật khóc. Cô không thể quên khoảnh khắc thiêng liêng đó, khi cảm nhận được sự chăm chút, lo lắng của cả đội ngũ y bác sĩ và nhân viên y tế tại Đông Đô IVF Center đã dành cho mình.
“Lúc này tôi mới nhận ra, chỉ cần có niềm tin vững chắc và sự trợ giúp của những y bác sĩ giỏi chuyên môn, người mẹ có thể vượt qua tất cả”, Ngô Thanh Vân nói.
Hành trình thiêng liêng và những “mẹo” may mắn
Sau chuyển phôi, Hà Nội níu chân vợ chồng Ngô Thanh Vân thêm hai ngày để chờ cơ thể ổn định. Hai tuần sau là khoảng thời gian nín thở chờ đợi.
Vân luôn thực hiện đúng lời dặn dò của bác sĩ Tăng Đức Cương, đi lại nhẹ nhàng để máu huyết lưu thông, thay vì nằm một chỗ như quan niệm cũ, đồng thời luôn mang trong mình tâm thức: “Đã có em bé trong bụng”.
Sau đặt phôi, Ngô Thanh Vân cũng tự tạo thói quen tích cực: ngâm chân nước nóng mỗi tối, mang tất ấm trước khi đi ngủ và quan trọng nhất là gạt bỏ mọi suy nghĩ tiêu cực trong đầu.

Con số 37,2 và những giọt nước mắt hạnh phúc
Rồi ngày xét nghiệm Beta HCG cũng đến. Đã hai lần đối mặt với thất bại ở ngưỡng cửa này, Vân căng thẳng đến mức không dám tự mình xem. Cô nhờ chồng – Huy Trần- kiểm tra giúp.
Khi người chồng khẽ đọc con số 37,2, Vân đã òa khóc. Đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc và sự nhẹ nhõm sau một hành trình dài, bởi cô đã có thai.
Thời điểm sau đó, hai vợ chồng tiếp tục bay ra Hà Nội để thăm khám. Giây phút nằm trên bàn siêu âm, Vân thấy bác sĩ Cương hồi hộp không kém. Và rồi, nhịp điệu kỳ diệu của tim thai vang lên, vừa mạnh mẽ vừa rộn ràng. Lại một lần nữa, Ngô Thanh Vân không kìm được nước mắt.
Ngày nghe được tim thai em bé– cũng trùng với Lễ Giáng sinh. Với vợ chồng Vân, đó là món quà tuyệt vời nhất mà họ từng nhận được trong cuộc đời.
Cuộc chiến không tên mang tên “Puppp”
Giai đoạn đầu thai kỳ, Vân nghén rất nặng, không ăn được nhiều. Sang đến tuần thứ 10, cô tiếp tục phải đối mặt với chứng bệnh Pupp- phát ban mẩn ngứa thai kỳ. Những nốt nhỏ li ti xuất hiện sau chân, rồi lan ra bụng, lưng, ngực. Cơn ngứa khủng khiếp, càng gãi càng lan, hành hạ Vân cả ngày lẫn đêm.
Nữ diễn viên đã thử mọi cách, từ bôi đến uống thuốc, tìm gặp bác sĩ nhưng chỉ nhận được lời khuyên: “Sinh con xong sẽ hết”. Nhưng thời điểm đó, cô mới mang thai được 10 tuần. Ý nghĩ phải chịu đựng cơn ngứa đến cuối thai kỳ khiến Vân rơi vào bế tắc. Cô thử thay đổi chế độ ăn, cắt hết hải sản, thịt bò, thậm chí ăn chay. Nhưng được hai tuần thì em bé trong bụng không lên cân. Lúc này, Vân tiếp tục rơi vào cuộc khủng hoảng tâm lý khác.
May mắn, sau đó cô được kê một loại thuốc giúp ức chế tình trạng ứ mật gan thai kỳ. Các nốt mẩn ngứa giảm dần.
“Ôi thật diệu kỳ,” Vân đã nghĩ vậy. Nhưng đến tuần thứ 30, thuốc không còn tác dụng. Cơn ngứa quay trở lại. Lần này, Vân chấp nhận sống chung với bệnh, bởi cô biết mình đã gần cán đích.
Lúc này, Huy Trần và đội ngũ dinh dưỡng đã thiết kế chế độ ăn nghiêm ngặt cho Vân, loại bỏ tất cả những thực phẩm gây phóng thích Histamin – chất hóa học tự nhiên đóng vai trò trong các phản ứng dị ứng và viêm.
“Đó là một cuộc chiến dai dẳng, đòi hỏi sự kiên trì và hy sinh không nhỏ của hai vợ chồng”, Ngô Thanh Vân chiêm nghiệm.

“Initiation” – Khi nghệ thuật kể chuyện y học
Muốn lưu lại kỷ niệm đáng nhớ trong hành trình mang thai, từ lúc chuyển phôi, tiêm thuốc cho đến những cơn nghén rồi vượt qua mẩn ngứa thai kỳ, Vân muốn ghi lại tất cả bằng nét vẽ. Và chỉ sau vài tháng, triển lãm cá nhân mang tên “Initiation – Sự Khởi Đầu” của Ngô Thanh Vân – giống như “Nhật ký làm mẹ” bằng hình ảnh chính thức được khai mạc.
Triển lãm này không chỉ kể lại hành trình đầy nghị lực của cô, mà doanh thu bán tranh còn ủng hộ cho quỹ “Vết sẹo cuộc đời” – dự án mà Ngô Thanh Vân đã dành trọn tâm huyết cho trẻ bị tim bẩm sinh tại Việt Nam.
Từ tác phẩm sắp đặt “The making of a mother” – hình ảnh người mẹ được tạo nên từ một mê cung kim tiêm, cho đến “Pain” (Nỗi đau), “Uterus” (Tử cung), hay “Pupps” (Mẩn ngứa thai kỳ)… qua nét vẽ của Vân không còn là những thuật ngữ y khoa lạnh lẽo mà biến thành lời tự sự đầy màu sắc, những cuộc đối thoại từ sâu thẳm bên trong.
Gam màu của những bức tranh cũng rực rỡ, ngay cả khi kể về nỗi đau, chứng minh một tinh thần lạc quan đến kinh ngạc của người mẹ đã trải qua hành trình gian khó để đón con.
“Tôi không muốn hành trình này bị nhuốm màu u ám mà muốn ôm trọn tất cả và biến chúng thành một phần của trải nghiệm”, Vân nói tại triển lãm.
“Gạo” – Hạt mầm nảy nở thành hình hài
Triển lãm “Sự Khởi Đầu” lại là lời báo trước đầy ngọt ngào cho chương cuối viên mãn nhất. Và rồi ngày hạnh phúc nhất đã đến. Sáng 9/8/2025, Ngô Thanh Vân và Huy Trần chính thức thông báo tin vui đến mọi người: bé Gạo, trái ngọt của tình yêu và sự kiên trì, đã cất tiếng khóc chào đời.
Thông tin được cả showbiz và người hâm mộ vỡ oà trong niềm vui chung. Không có những tuyên bố cầu kỳ, chỉ là vài dòng chia sẻ ngắn gọn, chân thành từ người cha, người mẹ mới.
Hai vợ chồng gọi con là “Gạo”, một cái tên mộc mạc, giản dị nhưng chứa đựng tất cả sự trân quý. Gạo là ngọc thực, là khởi nguồn của sự sống, là thứ nuôi dưỡng con người lớn lên. Với Vân và Huy, bé Gạo chính là hạt mầm quý giá nhất, đã được ươm từ hơn 1.000 ngày mong chờ.

Và cũng từ ngày đó, cuộc sống của Ngô Thanh Vân đã bước sang một trang mới. “Mê cung kim tiêm” từng gây nhói lòng tại triển lãm ngày nào giờ được thay thế bằng thiên thần bé bỏng đang say ngủ trong vòng tay mẹ. Những cơn ngứa dai dẳng, những lần xét nghiệm nín thở, những giọt nước mắt tủi hờn và cả hy vọng… tất cả giờ đây đã hóa thành nụ cười mãn nguyện.
Câu chuyện của Ngô Thanh Vân là hành trình về niềm tin và hy vọng – rằng sau những đêm dài tăm tối, bình minh vẫn sẽ đến, rực rỡ và ấm áp hơn bao giờ hết. Và “Sự Khởi Đầu” đẹp nhất chính là khoảnh khắc cô được ôm trọn con gái bé bỏng vào lòng.
